Tối cuối tuần chở bạn đi chơi, đang suy nghĩ “tối nay ăn gì?” thì cơn mưa ập đến. Nhìn quanh thấy quán cà phê…
Thức uống mình chọn là Espresso kèm đá riêng. Nước trắng trắng trong ly nhựa là nước đường, tùy vào khẩu vị mà cho thêm đường tùy thích. Mặc dù kêu Espresso mà cảm nhận mình thấy cà phê khá nhạt. Ly đá đi kèm cũng hơi ít, bỏ vào ly cà phê cho cảm giác hơi hụt hẫng 1 chút.
Có thể nói cà phê phin bây giờ là hoài niệm về những gì đã qua, hơi cũ kỹ. Cà phê phin rất còn cái thú riêng, kêu một tách pha phin ra, nhìn ngắm những giọt cà phê chảy từng giọt xuống để cảm nhận thời gian trôi. Cà phê phin ở MAY không dùng ly thủy tinh mà dùng ly sứ trắng, đĩa trắng tạo cảm giác tinh tế, sang trọng và thanh lịch.
Tô bánh canh cua giò heo này mình ăn no, nước sền sệt vừa đủ. Tô có miếng huyết, chả cá, trứng cút, tôm, thịt cua, các rau củ như nấm, hành lá. Điểm trừ ở cách trưng bày là quán để thịt cua chìm dưới tô, khiến mình mới nhìn “ủa, sao không thấy thịt cua đâu vậy?” Khi ăn mình mới biết thịt cua chìm ở dưới tô banh canh rất nhiều.